Thursday, June 26, 2008

Tản mạn: Tiếc

Tossed aside


- Con người ai cũng tham, bởi vì ai cũng tiếc.
- Tiếc gì?
- Sống vội vì tham công tiếc việc.
- Thế ăn vội?
- Tiếc thức ăn thừa. Để lâu sẽ chua hỏng.
- Đưa máy lên chụp vội thì sao?
- Tiếc cái đẹp.
- Đi đường tắt?
- Tiếc sức lực của mình. Tiếc cái mòn mỏi của ai đang đợi.
- Còn đi đường dài?
- Tiếc cảm giác thư thả.
- Thả diều?
- Tiếc gió.
- Vậy em có tiếc gì?
- Em tiếc đã không nhặt những hạt chi chi đỏ như kẹo đường ấy về cất giữ. Tiếc một phút bình thường nhất giữa những phút bình thường hiếm hoi.


5 comments:

  1. Chính xác hơn là con người ai cũng tiếc, bởi vì ai cũng tham, ko phải là ngược lại.
    Thí dụ như đoạn trên, em vừa tham hạt chi chi đỏ (trong khi em cũng có các hạt đỏ khác rồi), em lại vừa tham mấy phút bình thường (trong khi em cũng có các phút bình thường khác mà em ko nhận ra rồi)...
    Vđề chốt hạ là em có "tham ai" ko? :P :P :P

    ReplyDelete
  2. nhưng "em" sẽ không tiếc khi viết những dòng này :-) ...

    ReplyDelete
  3. ... vì đây mới chính là cuộc sống của "em". không yêu nó được thì hãy cố gắng đi cùng nó nhé vì nó luôn đồng hành với "em" mà!

    ReplyDelete
  4. @ Quân: :D
    @ Toe: À ý tao là nhìn người khác có nhiều cái thì mình sinh lòng tham, rồi mình tiếc là mình đã không cố, rồi khi cơ hội đến thì mình ôm đồm, rồi đến lúc xỉu xìu xìu thế này này :D. Em thề với mình yêu em là em chưa tham ai :P.
    @ GH: Em lặn vì em vẫn ốm ạ, đợt này hỏng bét anh ạ :(. Tiếc thế thôi chứ có sức làm gì đâu.

    ReplyDelete
  5. Lặn một hơi trong 12 ngày trời không viết, nên giờ em tiếc nhiều thứ nhỉ. :)

    ReplyDelete