Friday, January 4, 2008

Tản mạn: 04.01.2008 và con mọn

Nhím says hi!


1. Hai bố con…
- Bố tạm ngừng phơi nhé, dịch ra một tý cho con chụp yếm của Nhím.

- [cười khảy] He, lắm chuyện! Có biết chụp đâu mà chụp…

- Ơ bố này… Bố quay cái yếm xanh ra cho con chụp, nó là con trai mà mặc yếm hồng à?

- [xoay một lúc, cười] Thôi rồi, giặt sót cái yếm xanh!

Vậy là ảnh đầu tiên về và dành cho Nhím là ảnh chiếc yếm hồng (không sao, nam tính là từ trong máu), thơm mùi nắng và tình yêu của ông ngoại.


2. Theo bác sỹ siêu âm, Nhím đã phải chào đời cách đây hai tuần. Theo bác sỹ khám cho mẹ Nhím thì Nhím chào đời cách đây một ngày. Hai bác sỹ lệch pha nhau, xét cho cùng, không phải hai tuần mà cả một năm. Thôi thì cái gì liên quan tới chuyện “măng mọc” thì gia đình thực sự dồn tâm trí (và thức ăn) vào cho bà mẹ trẻ em và không thắc mắc khiếu nại bệnh viện. Dù gì thì các bác sỹ mà so với Nhím thì thuộc tầm “tre già” mất rồi, nhắm một mắt mở một mắt coi như mọi chuyện chỉ là một cái chấm nhỏ.


3. Nhím nghe giọng Mây, đặc biệt giọng Mây bắt chước nói theo kiểu Hà Tây, thì đạp tứ tung, như muốn ra ngoài tay bắt mặt mừng lắm rồi. Tuy có hơi chậm chạp một tý, nhưng chọn đúng ngày 04 là biết điều, là khéo nịnh, là có duyên với Mây.


4. Nếu không có Nhím, chắc tôi chẳng bao giờ thích đi mua sắm, và sẽ mãi mãi nhận được một câu hỏi tu từ từ tất cả mọi người tôi gặp: “Làm sao là con gái mà không thích đi mua sắm?!” (chấm than chắc to hơn chấm hỏi). Giờ thì tôi thích, nhưng chỉ khi đấy là đi sắm đồ trẻ con. Thế giới đồ cho nhi đồng rộng lớn (và cũng cao giá) một cách đáng ngạc nhiên! Tính đến giờ có lẽ tôi đã đi hết phân nửa các cửa hàng Kiddy Place, Mothercare, John Little, Giordano Children, Winter Time, Coldwear, Disney… trên hòn đảo này. Tôi cũng thuộc giá của từng loại quần áo cơ bản dành cho sơ sinh và mẹ bé; biết được có bao nhiêu loại bình sữa và các loại núm trên bình dành cho từng giai đoạn phát triển nào chỉ bằng việc nhìn xem lỗ đục trên núm bình hình gì, to bé thế nào; rồi đến các loại ống hút nước mũi cho trẻ; dụng cụ làm sạch/tiệt trùng bình sữa; tã; yếm; xà phòng gội đầu (có tóc đâu mà gội, tôi vẫn còn băn khoăn); sữa tắm; phấn rôm; các loại dầu bôi trên da; cặp nhiệt độ… Mỗi lần đi cửa hàng trẻ em tôi hân hoan và phấn khởi như đi sắm đồ nhiếp ảnh vậy, lại thêm cái cảm giác mình cũng lớn lớn hơn rồi.


Thế mà nhận được điện thoại từ nhà báo Nhím đã ra đời, môi đỏ, da trắng, không nhăn nheo như chú khỉ con mà tôi tưởng tượng, mặt mày hớn hở, mũi hay nở nở phập phồng giống hệt mẹ Nhím, tôi mới thấy mình trở nên “già” hẳn và cảm thấy một trách nhiệm thực thụ mới được đặt lên vai.


5. “Tuổi này có cháu là chuyện bình thường!” Kệ thiên hạ chứ, chuyện vui buồn đến với mình lúc nào thì mình cũng vui buồn lúc ấy, nếu không các ông bố bà mẹ chắc là chẳng có cảm giác gì lúc đứa con chào đời nữa, vì đơn giản: “Nhà người ta cũng con cháu một đàn, bám đuôi áo nhau đi như đoàn tàu hỏa!” Là út ít trong gia đình, tôi không thích cảm giác mỗi khi tưởng tượng ra hoạt cảnh mình có em và bị mọi người trêu là “ra rìa”. Giờ có Nhím, Mây “ra rìa” thật rồi, nhưng chưa bao giờ việc “ra rìa” lại dễ chịu và hạnh phúc thế.


Năm mới bắt đầu bằng việc tôi luộc chín một con nhện khi nó bỗng hiện từ đâu ra và lồm cồm bò vào nồi nước tôi đang đun sôi, tiếp nối bằng việc tôi đi chợ và bị một con chuột lông lá chạy hùng hục đâm thẳng vào mũi giày. Dĩ nhiên tim ngừng mất một vài chục nhịp, nhưng từ lúc Nhím chào đời, tim tôi lại chạy hùng hục như con chuột nọ. Ôi thì ra có con mọn phần nào là thế...


3 comments:

  1. ui ui, chúc mừng em lên chức! Vui lắm á! Thế là không còn đi ngắm ống kính nữa mà đi ngắm quần áo trẻ sơ sinh à dì Mây?:-)

    ReplyDelete
  2. Chúc mừng em đã có cháu nhé. :D Sau này tư vấn lại chị cái khỏan mua sắm cho con nít hẻ haha...

    ReplyDelete