Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra
Mối trẻ bay cao
Mối già bay thấp
Gà con rối rít
Tìm nơi ẩn nấp
Ông trời mặc áo giáp đen
Ra trận
Muôn nghìn cây mía
Múa gươm
Kiến
Hành quân đầy đường
Lá khô
Gió cuốn
Bụi bay cuồn cuộn
Cỏ gà rung tai
Nghe bụi tre tần ngần gỡ tóc
Hàng bưởi đu đưa
Bế lũ con đầu tròn trọc lóc
Chớp
Rạch ngang trời khô khốc
Sấm
Ghé xuống sân khanh khách cười
Cây dừa sải tay bơi
Ngọn mùng tơi nhảy múa
Mưa
Mưa
Ù ù như xay lúa
Lộp bộp
Lộp bộp
Rơi
Rơi
Đất trời mù trắng nước
Mưa chéo mặt sân
Sủi bọt
Cây lá hả hê
Bố em đi cày về
Đội sấm
Đội chớp
Đội cả trời mưa."
(Trần Đăng Khoa)
Bài thơ nhiều đứa trẻ con (thuộc thế hệ mà đến giờ quá tuổi dập dìu vẫn chưa biết quan niệm xì tin xì tủng là gì) thuộc lòng từ tuổi mẫu giáo. Thơ thì hồn nhiên trong sáng, người đọc thì bôn như thế, nên đã thuộc rồi thì lớn lên, xong già đi, cũng không thể quên. Chủ đề tư tưởng rút ra: trời đẹp là trời phải như thế này này!
Mấy hôm nay lẩm nhẩm mãi mà trời không chịu mưa, báo hại con gái càng lẩm nhẩm thì càng nhớ bố. Nóng gì mà nóng dai thế. Tóc tai khô hết cả, lấy tay xoắn đuôi tóc một cái là đuôi xoăn cứng đơ luôn, bỗng dưng lại có quả đầu chim sẻ.
Xì, chẳng ở đâu mà mây lại phải đi xin mưa chứ không cho mưa được thế này. Nếu giời mưa thì cháu tình nguyện đi cày bằng giày cao gót, vừa cày dưới mưa rây gió giật vừa đeo kính vừa hát cũng được. Chứ tối tối cứ lại phải túm chặt tóc rồi bò lồm cồm xuống đất để ngủ thế này à?

Cháu nhớ nhé, ông nguyện ghi nhời cháu đêm nay, Sing sắp sang mùa mưa rồi, chiều nào cháu cũng đi giầy cao gót đứng hát dưới mưa cháu nhé, ông ko nghe đâu, ông chỉ khanh khách cười thôi :P :P :P
ReplyDeleteThôi thì ta thay trời làm Khổng Minh Gia Cát mang Mưa đến cho Mây nhé, hehe! Bác Trời bớt nóng ạ! Em trêu bác tí, bác dỗi làm vài giọt nước ... mưa đi ạ :D!
ReplyDeleteMây mang đến mưa, mưa mang đến gió... có câu "Gió theo lối gió, Mây đường mây", xong sau đó mây bay đi mất. Ngày xưa, muốn gọi mây, pháp sư phải đăng đàn cầu hồn, ngày nay chỉ dùng cục nhựa hiệu S.E ;))
ReplyDeleteƠ, bạn hiền đang nuôi thêm bạn nào nữa thế??? Sao ngay bên cạnh mà tớ không hề hay biết nhỉ?
ReplyDelete@ Toe: Phỉ phui cái miệng ạ, sáng nay mưa dzồi :D. Nhưng mà mưa tý đúng lúc tao đi làm, cũng ô cũng dù, xong rồi lên tàu thì trời nắng, đi bộ vào công ty lại nóng, mỡ chảy thật chan hòa. Thôi thế không chơi nhá, không tính :-S.
ReplyDelete@May: thế là cũng có mưa tí à! Tính chứ! Tính hết :-"! Remember "Strict Rules" hehehe :D!
ReplyDeleteHôm trước có hân hạnh hưởng mưa rào của các bạn Singapore.
ReplyDeleteThế mới ngưỡng mộ các bạn ý làm mái che từ A --->Z, chị đi từ Commonwealth đến những tận NTU, qua 1 lần MRT, 1 lần xe bus mà không ướt gót chân....
Hôm sau về HN, trú mưa đúng 1h30'.... lạnh buốt. Xin cô bán gạo bên cạnh cái túi ni-lông để đựng sách vở cho khỏi ướt, không những không được cho mà còn bị lườm.... Buồn.
homq ua mua suong the con gi :)) hom nay troi cung mat :D
ReplyDeletethe dem nao cung bo xuong dat ngu a :)) to van ngu tren giuong, lai con 2 nguoi, thao nao no'ng the :((
@ Béo: Khỉ ạ, cục nhựa Sony Ericsson của nhà ngươi còn oạch một cái hết pin; đang hào hứng kể chuyện xong thấy đầu bên kia im re, mặt mũi Mây nhà mình cứ nghệt ra, tưởng Béo đang trên tàu tiếng thẳng vào đường hầm :)). Ngày mai nạp pin đầy đủ, nhớ.
ReplyDelete@ chị Chũn: NTU thì nổi tiếng đường mái che rồi, đi bộ 1 vòng 3-4km gì đấy không ướt, mà hàng ngày em đi làm một chiều xa gấp rưỡi đường chị kể mà chân cũng khô. Được cái nó làm hư người ta. Còn chuyện xin túi thì lý luận của cô gạo là đã lạm phát thì túi nylon cũng lạm phát. Chị mua cái túi đi thì sẽ được khuyến mãi cân gạo, giá túi bằng giá 1kg gạo sau vụ đầu cơ :P.