
Đào, xới, bới, móc… Lật những lớp đất khô và cứng.
Chưa thấy gì. Đôi bàn tay vẫn còn mềm mại và chưa có vết xước nào.
Lại đào, lại bới. Vẫn chưa thấy gì. Bàn tay đã hơi mỏi, nhưng biết không thể dừng lại ở đây. Nghỉ một quãng và đào tiếp, tìm tiếp.
Chưa biết bao giờ tìm thấy. Có lẽ khi bàn tay đã thô ráp, chai sạn hơn? Không hẳn thế, có bàn tay cần có cả khối óc, có việc đào bới tìm kiếm phải có suy nghĩ.
Ít nhất, và cũng quan trọng nhất, cần biết mình đang tìm cái gì. Có biết mới được có hy vọng.
Và tiếp tục đào, tiếp tục tìm…
:) Co cam giac cau chuyen an chua ca mot triet ly sau xa.. nhung that kho de noi' :)
ReplyDeleterat la sau xa...
ReplyDeletetiep tuc co gang hieu, co gang.
E hem, khong co' gi` :|
ReplyDelete