Thursday, August 24, 2006

Ho^m nay [talking crap]

Hôm nay tình cờ nói chuyện nhiều mới nhận ra được nhiều điều.


Hôm nay ở giữa các câu chuyện, càng giới thiệu thì càng thấy mình, bản thân mình ấy, thật khó chơi. Một là mâu thuẫn: các suy nghĩ đá nhau oành oạch. Hai là những trăn trở về sự đổi mới trong việc trừng trị pháp luật thật kinh dị. Chuyện này, tuy thế, vẫn phải học hỏi từ một anh bạn đặc biệt. Ba là thấy bản thân mình hay to còi nhưng cũng phạm luật ầm ầm - sáng nay đuổi tiễn Trâu chạy qua đường bất chấp xe cộ đang nhiệt tình lăn bánh khi đèn vừa chuyển xanh, và vừa mới bị tố cáo là chuyên chụp ảnh phi pháp trên máy bay.


Hôm nay có người chèn ép người khác. Những mánh ấy không lạ, nhưng sao vẫn khiến ta phải suy nghĩ. Nhận ra đã luôn nghĩ quá nhiều và ít khi liều. Cuộc sống chắc phải liều một tý mới thú vị. Chuyện liều hôm nay là dám mời một bạn mới quen ăn món mình nấu. Ý kiến phản hồi của thực khách không có, nhưng thật lòng cũng không dám mong.


Hôm nay nhà có internet. Ăn mừng bằng cách tự cho phép thức muộn một tý. Có thức muộn mới lang thang để ý thấy lan can nhà mình rất hoa hòe hoa sói. Các chú thợ sơn lan can ở cửa ra vào màu da cam, ở phòng khách màu hồng. Liệu phòng mình có thể làm mới bằng một sắc xanh lu-mi-nơ?


Hôm nay mới để ý các cháu mẫu giáo dưới nhà. Xinh quá, và líu lo như bầy chim. Chỉ thương các cháu chưa biết đánh vần chữ “sữa” đã phải xé dán tranh chữ “I love Singapore”. Trẻ con cần phải được tự do cho sáng tạo. Ừ mà người lớn như cô cũng cần.


Hôm nay hai bác thợ xây dựng được giao nhiệm vụ treo biển “Safety is a culture. Cultivate it.” Chiếc thang hai bác sử dụng cứ lung lay lạ lùng.


Hôm nay biểu hiện hơi khác, không dưng bỗng đồng bóng hẳn. Tự nhiên hẹn hò đến thăm mấy người liền. Suy cho cùng lại quay về một chân lý ở trên: cứ phải liều mới thú vị.